11+ Bài Văn Kể Về Một Kỷ Niệm Đáng Nhớ Sâu Sắc Nhất

Kể về một kỷ niệm đáng nhớ là dạng bài quen thuộc trong chương trình Ngữ văn. Bài viết này của Sen Tây Hồ tổng hợp những bài văn mẫu hay nhất, giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo chất lượng để học tốt môn Văn.

Trong cuộc sống, ai cũng có những kỷ niệm riêng. Đó có thể là kỷ niệm về gia đình, bạn bè, thầy cô, hoặc một sự kiện đặc biệt nào đó. Khi viết bài văn kể về một kỷ niệm, điều quan trọng là phải tái hiện lại được cảm xúc chân thật và sâu sắc của mình về sự việc và nhân vật liên quan.

Để giúp các bạn học sinh lớp 6 có thêm ý tưởng và cách viết, dưới đây là một số bài văn mẫu kể về kỷ niệm đáng nhớ, bao gồm cả dàn ý chi tiết và các bài văn tham khảo.

1. Dàn ý chi tiết cho bài văn kể về một kỷ niệm đáng nhớ

Để bài văn kể về kỷ niệm đáng nhớ trở nên mạch lạc và hấp dẫn, bạn có thể tham khảo dàn ý sau:

a. Mở bài

  • Giới thiệu tình huống hoặc hoàn cảnh gợi lại kỷ niệm đáng nhớ.
  • Nêu lý do vì sao kỷ niệm này lại đáng nhớ và khó quên.

b. Thân bài

  • Thời gian và địa điểm: Kỷ niệm xảy ra vào thời gian nào? Ở đâu?
  • Nhân vật: Kỷ niệm diễn ra với ai? (người thân, bạn bè, thầy cô,…)
  • Diễn biến câu chuyện:
    • Kể lại chi tiết các sự kiện theo trình tự thời gian.
    • Tập trung vào nguyên nhân, diễn biến chính và kết quả của sự việc.
    • Sử dụng các chi tiết miêu tả, so sánh để làm nổi bật câu chuyện.
  • Cảm xúc và suy nghĩ:
    • Nêu cảm xúc, suy nghĩ của bản thân sau khi sự kiện xảy ra.
    • Kỷ niệm đó đã thay đổi thái độ, hành động hoặc cuộc sống của bạn như thế nào?
    • Mối quan hệ của bạn với những người liên quan (đặc biệt là nhân vật chính) đã thay đổi ra sao?

c. Kết bài

  • Nêu cảm nhận của bạn về kỷ niệm đó ở thời điểm hiện tại.
  • Kỷ niệm đó có ý nghĩa gì đối với bạn?
  • Rút ra bài học hoặc thông điệp từ kỷ niệm.

2. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về tình mẹ

Gia đình luôn là nơi chứa đựng những tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng nhất. Với tôi, mẹ là người quan trọng nhất trong gia đình, người đã dành cho tôi những sự hy sinh vô bờ bến.

Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ sau khi bố mẹ chia tay từ khi tôi còn nhỏ. Mẹ một mình gánh vác mọi trách nhiệm, vừa làm cha vừa làm mẹ để bù đắp những thiếu thốn tình cảm cho tôi.

Tôi nhớ mãi năm lớp tám, khi tôi mải chơi ở nhà bạn thân đến tối mịt mới về. Lúc về đến nhà, tôi lo lắng không biết mẹ có giận không, nhưng khi bước vào nhà, tôi thấy im ắng lạ thường. Trên bàn ăn đã có cơm canh nóng hổi, nhưng không thấy mẹ đâu. Tôi lén vào phòng mẹ thì thấy mẹ đang nằm trên giường, người nóng bừng. Hóa ra mẹ đã bị sốt cao.

Lúc đó, tôi vừa sợ hãi, vừa ân hận. Tôi trách mình mải chơi, để mẹ phải vất vả làm việc rồi còn bị ốm. Tôi vội vàng lấy khăn lạnh đắp trán cho mẹ, nấu cháo và mua thuốc cho mẹ uống. Một lúc sau, mẹ tỉnh dậy, mỉm cười nhìn tôi. Tôi ôm chầm lấy mẹ và bật khóc: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu! Nín đi con!”.

Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe lại và đi làm bình thường. Nhưng sau sự việc đó, tôi càng thấu hiểu hơn sự vất vả của mẹ. Tôi tự nhủ phải cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ bớt lo lắng.

Mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ trong cuộc đời tôi. Tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ là động lực để tôi vượt qua mọi khó khăn và thử thách.

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”

(Con cò, Chế Lan Viên)

3. Kỷ niệm đáng nhớ về một trận mưa thời thơ ấu

Tuổi thơ của mỗi người đều gắn liền với những kỷ niệm hồn nhiên và tinh nghịch. Với tôi, một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần nghịch mưa cùng bạn bè khi còn học tiểu học.

Hôm đó, trời mưa to, tôi không có áo mưa nên phải ngồi lại lớp chờ tạnh. Ngồi ngắm mưa rơi, tôi lại nhớ về kỷ niệm nghịch mưa cách đây hơn ba năm.

Khi đó, tôi vừa học lớp 2, rất dạn dĩ và thích chạy nhảy. Giờ ra chơi nào, tôi cũng cùng các bạn nô đùa khắp sân trường. Hôm đó, chúng tôi được nghỉ học sớm, bố mẹ chưa kịp đến đón nên phải ngồi ở hành lang chờ. Bỗng nhiên, trời đổ mưa rào, sân trường biến thành một biển nước với những vũng nước lớn nhỏ. Chúng tôi rủ nhau mặc áo mưa rồi chạy ào ra sân chơi.

Dưới cơn mưa, chúng tôi hò reo, đuổi nhau, nghịch nước vô cùng vui vẻ. Sau đó, chúng tôi rủ nhau thi nhảy qua các vũng nước, xem ai nhảy được xa hơn. Vì tính hiếu thắng, tôi quyết định thử sức với một vũng nước lớn. Kết quả là tôi bị ngã xuống vũng nước, ướt hết cả người. Đúng lúc đó, mẹ tôi đến đón. Thấy tôi ướt sũng, mẹ rất tức giận. Về nhà, mẹ bắt tôi tắm rửa, thay quần áo rồi mắng cho một trận. Sau hôm đó, tôi bị cảm gần một tuần.

Từ sau lần đó, tôi trở nên ngoan ngoãn và nghe lời mẹ hơn. Mỗi khi trời mưa, tôi lại nhớ về kỷ niệm ngốc nghếch ấy và tự nhủ phải cẩn thận hơn.

4. Kỷ niệm về sự giúp đỡ của bạn bè

Những năm tháng cắp sách đến trường luôn chứa đựng những kỷ niệm đẹp, đặc biệt là những kỷ niệm về tình bạn. Tôi có một kỷ niệm sâu sắc về sự giúp đỡ của bạn bè trong học tập.

Ngày đầu đi học, tôi được cô giáo khen viết chữ đẹp, nhưng lại rất sợ môn Toán. Dù cô giáo giảng bài rất kỹ, tôi vẫn không hiểu. Thấy vậy, cô giáo xếp tôi ngồi cạnh Hà, một bạn học giỏi Toán nhất lớp, để cùng nhau học tập.

Nhờ Hà giúp đỡ, tôi đã tiến bộ rất nhiều. Bạn giảng giải cho tôi những bài toán khó, hướng dẫn tôi cách giải bài tập. Từ một học sinh yếu Toán, tôi dần yêu thích môn học này.

Trong một bài kiểm tra Toán, tôi không làm được bài. Hà thấy vậy liền viết ra đáp án vào một tờ giấy nháp rồi đưa cho tôi. Tôi rất vui vì được bạn giúp đỡ, nhưng cũng cảm thấy bứt rứt. Tôi nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Tôi không muốn mãi yếu kém môn Toán.

Hà thúc giục tôi chép bài, nhưng tôi kiên quyết từ chối và tự mình suy nghĩ. Cuối cùng, tôi cũng tìm ra cách giải và hoàn thành bài kiểm tra.

Khi cô giáo trả bài, tôi được điểm 8. Tôi rất vui và biết ơn Hà vì đã giúp tôi có thêm động lực để cố gắng. Đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại kỷ niệm này, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.

(Các bài văn mẫu 5-11 sẽ được tiếp tục hoàn thiện theo yêu cầu)