Top bài văn hay về Hình ảnh của sông Đà trong Người lái đò sông Đà

Nhận định Hình ảnh của sông Đà trong bài viết Người lái đò sông Đà của Nguyễn là ý tưởng trong bài viết hôm nay của Nhà Hàng Sen Tây Hồ. Theo dõi nội dung để biết nhé.

Thiên nhiên trong văn học luôn là điều khiến con người phải kính phục và yêu thích. Nguyễn Tuân đã tạo ra một tác phẩm tuyệt vời về vùng núi Tây Bắc. Hãy khám phá thêm về điều này qua bài viết về hình ảnh của con sông Đà trong tác phẩm Người lái đò sông Đà trên Sen Tây Hồ!

Đề bài: Phân tích về hình ảnh của con sông Đà trong bài tùy bút Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân.

Một bài văn mẫu xuất sắc về hình ảnh của con sông Đà trong tác phẩm Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân

I. Tóm tắt nội dung Phân tích hình tượng sông Đà trong Người lái đò sông Đà một cách súc tích

1. Giới thiệu:
– Giới thiệu về tác phẩm và tác giả.
– Tổng quan về hình tượng sông Đà trong tác phẩm.
2. Phần chính:
2.1. Tổng quan:

– Sông Đà, mẹ của Bắc Bộ, chảy từ Vân Nam, Trung Quốc.
– Vẻ đẹp độc đáo của sông Đà được nhấn mạnh từ lời đầu: ‘Chúng thủy giai đông tẩu – Đà giang độc bắc lưu’.
2.2. Phân tích:
a. Vẻ đẹp dữ tợn, hiểm ác của sông:

* Cảnh sông:
– Đá bờ sông đứng như bức vách.
– Mặt ghềnh Hát Loóng ‘nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió’, luôn làm khổ người lái đò.

– Tà Mường Vát có ‘những cái hút nước giống như cái giếng bê tông’, ‘thở và kêu như cửa cống cái bị sặc’.
* Thác sông Đà:
– Tiếng thác nước từ xa như oán trách, van xin, khiêu khích.
– Khi đến gần:
+ ‘Bọt sóng trắng xóa’.
+ ‘Đá ở đây từ ngàn năm vẫn mai phục hết trong lòng sông … vồ lấy thuyền’.
+ ‘Mặt sông rung rít lên như tuyếc-bin thủy điện nơi đáy hầm đập’.b. Vẻ đẹp lôi cuốn, thơ mộng của sông:3. Kết luận:

II. Bài viết mẫu về Hình ảnh của con sông Đà trong tác phẩm Người lái đò sông Đà – xuất sắc nhất của học sinh giỏi

1. Bài viết mẫu về Phân tích về hình tượng con Sông Đà hàng đầu:

Sông Đà đóng vai trò quan trọng trong cảnh vật tự nhiên của vùng Tây Bắc. Nguyễn Tuân đã sử dụng tài nghệ và tinh thần nghệ sĩ của mình để tái hiện một cách sinh động hình ảnh của dòng sông này qua bài viết ‘Người lái đò Sông Đà’. Vẻ đẹp của Đà giang trong tác phẩm không chỉ mang sự hùng vĩ, dữ dội mà còn là một cảnh tượng thơ mộng, trữ tình và đầy lãng mạn.

Sông Đà được biết đến như là mẹ của vùng đồng bằng Bắc Bộ, khởi nguồn từ Vân Nam – Trung Quốc, là phụ lưu lớn nhất của sông Hồng. Đây cũng là nơi có liên quan đến trận chiến lịch sử giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Vẻ đẹp của dòng sông đã được nhiều người viết văn ghi lại, và Nguyễn Tuân không phải là ngoại lệ khi ông viết về Đà giang trong tác phẩm ‘Người lái đò Sông Đà’. Ngay từ lời đề ở đầu tác phẩm, sự độc đáo của Đà giang đã được thể hiện qua câu: ‘Chúng thủy giai đông tẩu – Đà giang độc bắc lưu’, đó là một điều không giống với các con sông khác, điều này đã làm nên sự hấp dẫn đặc biệt và tò mò khám phá của tác giả.

Ban đầu, Sông Đà hiện lên với sự hùng vĩ, dữ dội, như một kẻ thù không đội trời chung với con người Tây Bắc. Miêu tả của Nguyễn Tuân chân thực và sâu sắc, tạo ra cảm giác u tối, lạnh lẽo. Sông Đà hùng vĩ với ‘đá bờ sông, dựng vách thành’, tạo ra một không gian u ám, khắc nghiệt. Và những miêu tả về mặt ghềnh Hát Loóng, quãng Tà Mường Vát thêm phần rùng rợn, dữ tợn, khiến cho thiên nhiên sông nước Tây Bắc trở nên huyền bí, đáng sợ.

Đặc biệt, thác nước Sông Đà là điểm nhấn dữ dội nhất. Tiếng nước ‘như oán trách, như van xin, như khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo’, tạo ra một bức tranh sống động về sự hung ác của tự nhiên. Sông Đà trong tác phẩm của Nguyễn Tuân trở thành một kẻ thù khôn cùng của con người, sẵn sàng nuốt chửng mọi thuyền đò qua đường. Những hình ảnh về tảng đá, sóng nước, và cách mà sông ‘đòi nợ’ con người làm nổi bật sự dữ dội, hung ác của Sông Đà.

Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp dữ tợn kia, Sông Đà vẫn mang trong mình nét dịu dàng, đằm thắm, và trữ tình. Miêu tả về sông từ trên cao, nước sông theo mùa, và hình ảnh của bờ sông, tạo ra một cảnh tượng đẹp mắt, lãng mạn, và thú vị. Sự giao thoa giữa vẻ đẹp hoang sơ và trữ tình tạo nên một khung cảnh huyền diệu, lôi cuốn người đọc.

Nét đẹp của Sông Đà còn được thể hiện qua sự gợi cảm, thơ mộng. Nguyễn Tuân nhìn nhận Sông Đà như một người bạn, tạo ra cảm giác ấm áp và yên bình. Cảnh quan bên bờ sông đầy màu sắc và hương vị tự nhiên kết hợp với hình ảnh nhẹ nhàng của đàn côn trùng, đàn hươu, tạo nên một không gian tĩnh lặng, như chốn thần tiên trên trái đất.

Nguyễn Tuân với tài năng văn chương và sự sáng tạo độc đáo đã tái hiện một cách chân thực và lãng mạn về Sông Đà qua bút pháp của mình. Hình ảnh đối lập của Đà giang đã in sâu vào tâm trí của nhiều thế hệ, thể hiện tình yêu và mến thương của tác giả dành cho vẻ đẹp hoang sơ của Tây Bắc.

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – HẾT – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Hình ảnh Sông Đà trong tác phẩm của Nguyễn Tuân mang hai mặt đối lập, tạo nên vẻ đẹp phong phú và đa chiều. Hãy tập trung phân tích hai mặt đó để hiểu rõ hơn về thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt. Đồng thời, bạn cũng có thể tham khảo thêm các bài viết trên Sen Tây Hồ để có cái nhìn toàn diện về Sông Đà.

2. Bài văn Hình ảnh con sông Đà trong bài tùy bút Người lái đò sông Đà ấn tượng nhất

Tác phẩm Sông Đà, với mười lăm tùy bút, là sản phẩm của hành trình thực tế tây Bắc năm 1958 của Nguyễn Tuân, đưa đến nhiều hình ảnh sinh động và nghệ thuật cuốn hút, đậm đà cảm xúc trong sáng.

Một trong những tùy bút đó là Người lái đò Sông Đà. Bài văn chứa đựng nhiều kiến thức địa lý, lịch sử về nguồn gốc của sông Đà, các địa thế đặc biệt, những thác nước dữ, và lịch sử đấu tranh cách mạng của dân tộc vùng cao Tây Bắc, cùng một cách miêu tả hình ảnh của sông Đà bằng phong cách nghệ thuật độc đáo.

* Sông Đà dữ tợn, hung ác:

Nét hung dữ đầu tiên của con sông hiện lên qua những thác nước gầm réo vô tận. Tiếng nước thác gợi nhớ âm thanh của oán trách, của lời van xin, hay thậm chí là sự khiêu khích và chế nhạo. Sông Đà hống hách hơn khi sóng nước vỗ quanh đá, mặt nước ồn ào hòa quện vào nhau để bẻ gãy cán chèo, thậm chí làm lật thuyền.

Có những phần sông tràn ngập những thác nước dữ tợn, lòng sông như một thảo trận khổng lồ sẵn sàng nuốt chửng những chiếc thuyền yếu đuối. Đó chính là lúc sông Đà trở thành một bức tranh thạch trận trên mặt nước, với đám đá và hòn lớn ngăn chặn đường đi của những con thuyền… Nguyên tắc nhân hóa được tận dụng để miêu tả thêm về thạch trận mà dòng sông đã sắp đặt, tạo ra một chiến thuật lợi hại. Vòng đấu vừa qua đã mở ra năm trận, với bốn trận để tiêu diệt và một trận để sinh sản, và cánh cửa sinh sản này được đặt ở phía bên kia của bờ sông.

Bên cạnh hình ảnh của sự dữ dội, tàn bạo là hình ảnh thơ mộng, hiền hòa của sông Đà, với hai bờ sông tràn ngập những cảnh đẹp tươi vui.

* Sông Đà thơ mộng, hiền hòa:

Dòng sông Đà uốn quanh như một sợi tóc dài trữ tình, từng sợi tóc, mỗi đám mây trên bầu trời Tây Bắc… Nước sông biến đổi theo từng mùa: Vào mùa xuân, dòng nước xanh ngọc bích… Còn vào mùa thu, nước sông Đà lặng lẽ cuồn cuộn chín đỏ…

Một số phần ven sông hiện lên bình yên: Ngày xưa từ thời đại của các triều đại Lí, Trần, Lê, dường như phần sông này vẫn giữ nguyên bản sự yên bình đến như vậy, và bờ sông tỏa ra vẻ hồn nhiên như một câu chuyện cổ tích từ thời xa xưa. Vẻ hiền hòa này khiến cho cảnh sắc trở nên gợi cảm, khiến cho hành khách trên thuyền như bị mê mải, như đang nghe tiếng con hươu thì thầm: ‘Hỡi du khách trên sông Đà, có lẽ ông cũng vừa nghe thấy âm thanh của một chiếc còi sương (…) từ một chuyến tàu hỏa điều khiển đầu tiên’ trong trí tưởng tượng của tác giả.

Biện pháp nhân hóa và ẩn dụ được sử dụng: Và dòng sông dường như đang lắng nghe những tiếng nói êm đềm của người lái đò, và dòng sông đang trôi đi những chiếc thuyền với buồm như cánh vải…

Hai bên bờ sông Đà rực rỡ với cảnh đẹp mới của cuộc sống. Những bông lúa non mảnh mai nẩy mầm trên đỉnh mây lá… một đàn hươu cúi đầu ngắm nhìn cỏ non ướt sương đêm… đàn cá nhỏ tung tăng trên mặt nước bóng loáng như bạc rơi. Nhìn chung, vẻ đẹp của sông Đà không chỉ đến từ sự hùng vĩ, dữ dội, mà còn từ những nét đẹp nhẹ nhàng, dịu dàng, được thể hiện thông qua một phong cách độc đáo, tài hoa với từng hình ảnh được chọn lựa kỹ lưỡng, mỗi từ, mỗi câu văn đều tràn đầy âm nhạc.

Nguyễn Tuân quan sát tự nhiên và con người trong môi trường khắc nghiệt, đồng thời trải nghiệm vẻ đẹp của tự nhiên và con người từ góc độ thẩm mỹ, tài hoa. Sông Đà nói chung và Những người lái đò trên sông Đà chính là biểu tượng của vẻ đẹp thi ca, ca ngợi vẻ đẹp giàu có của tổ quốc, thể hiện lòng tin yêu vào cuộc sống mới đang diễn ra trên đất nước chúng ta.

“”””””

Ngoài việc phân tích về hình ảnh của con sông Đà, các bạn còn có thể gặp nhiều bài văn khác như phân tích về nhân vật Người lái đò trên sông Đà, Đánh giá cái tôi của Nguyễn Tuân trong tác phẩm, Phân tích về Người lái đò trên sông Đà, Cảm nhận về vẻ đẹp trữ tình của con sông Đà…. Do đó, hãy hiểu rõ các ý chính trong tác phẩm bằng cách vẽ Sơ đồ tư duy về nhân vật Người lái đò trên sông Đà hoặc viết tóm tắt để dễ dàng triển khai ý.