Trong hành trình học tập, thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người định hướng, chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học trò. Bài viết này, Sen Tây Hồ xin giới thiệu những bài văn mẫu lớp 7 cảm nghĩ về thầy cô sâu sắc và xúc động nhất, giúp các em học sinh có thêm tư liệu tham khảo để bày tỏ lòng biết ơn và kính trọng đối với những người lái đò thầm lặng.
Hình ảnh minh họa về sự tận tâm của người thầy, người cô với học trò
Mục Lục
Dàn ý chung cho bài văn cảm nghĩ về thầy cô
Để bài văn thêm mạch lạc và đầy đủ ý, các em có thể tham khảo dàn ý sau:
1. Mở bài
- Giới thiệu về người thầy, cô giáo mà em muốn viết.
- Nêu cảm xúc chung của em về thầy cô.
2. Thân bài
- Miêu tả ngoại hình:
- Vóc dáng, mái tóc, khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười…
- Những đặc điểm riêng biệt, dễ nhận thấy của thầy cô.
- Kỉ niệm đáng nhớ:
- Những bài học sâu sắc mà thầy cô đã dạy.
- Những hành động, cử chỉ quan tâm, yêu thương của thầy cô.
- Những khó khăn, thử thách mà thầy cô đã giúp em vượt qua.
- Tình cảm của em:
- Sự kính trọng, yêu mến, biết ơn đối với thầy cô.
- Những điều em học được từ thầy cô.
- Ước mơ, dự định của em để đền đáp công ơn thầy cô.
3. Kết bài
- Khẳng định lại tình cảm của em dành cho thầy cô.
- Gửi lời chúc tốt đẹp đến thầy cô.
Bài văn mẫu số 1: Người lái đò thầm lặng
Từ những câu hát ru ngọt ngào thuở bé, hình ảnh người thầy, người cô đã khắc sâu trong tâm trí mỗi chúng ta. Họ là những người “lặng lẽ đi về sớm khuya”, âm thầm cống hiến cho sự nghiệp trồng người. Thanh xuân của thầy cô đã ươm mầm cho những ước mơ xanh, giúp chúng ta trưởng thành và vững bước trên đường đời.
Thầy cô như những người lái đò cần mẫn, đưa chúng ta qua sông tri thức. Nhưng mấy ai khi sang sông rồi còn nhớ đến người lái đò năm xưa? Mấy ai thấu hiểu những giọt mồ hôi rơi trên trang giấy, những nụ cười và giọt nước mắt mà thầy cô đã sẻ chia cùng chúng ta? Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, bóng dáng người lái đò nhỏ bé ấy luôn âm thầm dõi theo, nâng đỡ chúng ta sau mỗi lần vấp ngã. Họ không chỉ truyền dạy kiến thức mà còn vun đắp nhân cách, giúp chúng ta trở thành những con người có ích cho xã hội.
Người cha, người mẹ cho ta cuộc sống, thầy cô cho ta tri thức và đạo đức. Đến trường, ta không chỉ học văn hóa, xã hội mà còn học làm người. Từng lời giảng, từng câu chữ của thầy cô đều chứa đựng tấm lòng yêu thương, mong muốn chúng ta trưởng thành và thành công. Có ai lớn lên mà không nhờ đến những lời dạy bảo của thầy cô? Những đêm thức trắng soạn giáo án của thầy cô chỉ với một tâm niệm duy nhất: làm sao để chúng ta cập bến thành công, xứng đáng với công ơn cha mẹ và kỳ vọng của xã hội.
Chúng ta là những người may mắn được thầy cô dìu dắt, yêu thương và nâng đỡ. Hơn ai hết, chúng ta cần khắc ghi truyền thống “uống nước nhớ nguồn”, “tôn sư trọng đạo” của dân tộc. Trong cuộc sống bộn bề, hãy dành chút thời gian để suy ngẫm về những người đã đồng hành cùng ta trên con đường học vấn. Đừng chỉ mải miết chạy theo những giá trị vật chất mà quên đi những điều thiêng liêng, cao đẹp mà thầy cô đã trao tặng.
Thầy cô, hai tiếng thiêng liêng ấy chứa đựng cả tình yêu thương, sự biết ơn và kính trọng. Thầy cô là những bông hoa ngát hương, tỏa sáng bằng cả tâm huyết và tài năng, cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người.
Bài văn mẫu số 2: Vẻ đẹp của nghề giáo
Từ ngàn đời nay, truyền thống “tôn sư trọng đạo” đã trở thành một nét đẹp văn hóa của dân tộc Việt Nam. Nó nhắc nhở mỗi thế hệ học sinh về tấm lòng tận tụy và sự hy sinh cao cả của những người lái đò thầm lặng. Họ miệt mài bên trang giáo án, cống hiến tuổi thanh xuân để chắp cánh ước mơ cho chúng ta, đưa chúng ta đến bến bờ tương lai.
Thầy cô là những người cha, người mẹ, người bạn lớn, bằng kiến thức và kinh nghiệm của mình, họ tận tình truyền thụ tri thức cho chúng ta. Họ đến với nghề giáo bằng cả tấm lòng yêu nghề, sự hy sinh cao cả, không màng đến những khó khăn, vất vả. Điều mà họ mong muốn nhất là nhìn thấy ánh mắt rạng ngời của học sinh khi tiếp thu được những kiến thức mới, thấy những “mầm xanh” ấy vững vàng vươn lên.
Hình ảnh minh họa sự tận tâm của người thầy khi truyền đạt kiến thức cho học sinh
Mỗi nghề nghiệp đều có vẻ đẹp và ý nghĩa riêng, nhưng dưới ánh mặt trời, nghề giáo vẫn luôn tỏa sáng. Bởi thầy cô là người truyền đạt tri thức, là người định hướng và trao truyền những giá trị “chân – thiện – mỹ”, giúp học sinh trở thành những con người tốt đẹp hơn. Học sinh là tương lai của đất nước, là nguồn lực quan trọng nhất của xã hội. Vì vậy, việc đào tạo ra một thế hệ học sinh giỏi, có đạo đức là vô cùng quan trọng, có ý nghĩa quyết định đến sự phát triển của đất nước.
Không phải ai cũng có thể trở thành một người giáo viên được kính trọng và yêu mến. Để làm được điều đó, họ phải đến với nghề bằng cả trái tim, bằng tình yêu thương và sự hy sinh quên mình. Họ là những người thầm lặng cống hiến, nhỏ từng giọt mồ hôi trên trang giáo án để mang đến cho chúng ta những giờ học bổ ích và lý thú. Nếu những trang sách là cánh cửa thần kỳ mở ra thế giới tri thức bao la thì thầy cô chính là người mở cửa và soi sáng cho chúng ta trên hành trình khám phá tri thức đầy gian nan nhưng cũng đầy thú vị ấy.
Tuy nhiên, đáng tiếc là ngày nay, một số học sinh và phụ huynh chưa thực sự hiểu hết tấm lòng của thầy cô, đôi khi có những hành động thiếu tôn trọng, thậm chí là xúc phạm đến giáo viên. Bên cạnh đó, cũng có những vụ việc giáo viên hành xử thiếu chuẩn mực, gây tổn thương đến học sinh, làm ảnh hưởng đến mối quan hệ thầy trò. Do đó, để xây dựng được mối quan hệ tốt đẹp, cả thầy và trò đều cần phải biết cách ứng xử đúng mực, tôn trọng lẫn nhau.
Không ai là hoàn hảo, ngay cả những người giáo viên cũng vậy. Nhưng tấm lòng của họ luôn sáng ngời như những vì sao trên bầu trời đêm, luôn rực rỡ như ánh mặt trời ban mai. Họ là những người bắc nhịp cầu đưa chúng ta đến với thế giới tươi đẹp này.
Bài văn mẫu số 3: Tình cảm gia đình trong mái trường
Khi còn bé, chúng ta thường nghĩ rằng chỉ có cha mẹ là người yêu thương ta nhất. Nhưng khi cắp sách đến trường, em mới nhận ra rằng tình cảm mà thầy cô dành cho em cũng thiêng liêng như tình cảm gia đình vậy. Cô như người mẹ hiền, thầy như người cha nghiêm khắc, dìu dắt chúng em trên con đường học vấn.
Thời học sinh là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Đó là thời của những ước mơ, hoài bão, của những ý tưởng táo bạo và cả những phút giây nghịch ngợm, dại khờ. Thầy cô là những người uốn nắn chúng ta, giúp chúng ta trưởng thành hơn từng ngày. Mỗi ngày đến lớp, chúng em đều được nghe những lời dạy bảo ân cần, ấm áp của thầy cô. Những lời nói ấy như dòng sữa ngọt ngào tưới mát tâm hồn chúng em.
Hình ảnh minh họa cô giáo quan tâm, chăm sóc học sinh như người mẹ hiền
Từ những ngày còn bập bẹ tập nói, chúng em đã được đến trường mẫu giáo để làm quen với thầy cô, bạn bè. Tại đây, thầy cô đã dạy cho chúng em biết thế nào là lễ nghĩa, là cách cư xử đúng mực. Ngày qua ngày, chúng em lớn lên, bước lên những bậc thang tri thức cao hơn và thầy cô luôn dõi theo từng bước chân của chúng em. Từ một điểm tốt, một ý tưởng hay đến một lỗi nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều quan tâm, nhắc nhở, động viên. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của tri thức, chắp cánh cho chúng em một tương lai tươi sáng.
Thầy cô, hai tiếng thiêng liêng mà chỉ những học sinh ngoan, trò giỏi mới được gọi. Họ là những người dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời, là người chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay cao, bay xa. Mọi người thường nói thầy cô là người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi năm học kết thúc là một chuyến đò cập bến. Trên chuyến đò ấy, có biết bao điều thú vị, bất ngờ. Thầy cô dạy cho em biết rằng cuộc sống không chỉ có những khó khăn, thử thách mà còn có vô vàn niềm vui và những điều kỳ diệu. Nhờ có thầy cô tận tình chèo lái con đò tri thức mà chúng em đã vượt qua bao gian nan, thử thách để cập bến thành công. Những gì thầy cô làm cho chúng em thật thiêng liêng, cao quý, không kém gì công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ.
Cuộc đời mỗi chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa nếu thiếu đi sự giáo dục và tình yêu thương của thầy cô. Tạo hóa đã sinh ra chúng ta với cha mẹ, bạn bè, người thân. Chúng ta được hưởng công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, được bạn bè, người thân chia sẻ, giúp đỡ. Nhưng chúng ta còn được hưởng một thứ vô cùng to lớn, vô cùng quan trọng, đó là tình yêu thương, sự giáo dục của những người thầy, người cô trong những mái trường thân yêu. Đối với chúng em, đó là thứ tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất. Nó theo chúng em từ những ngày còn thơ ấu, từ những ngày mới bập bẹ tập đọc, tập viết.
Có ai đã từng hình dung ra hình ảnh người thầy đêm đêm thao thức bên ngọn đèn, miệt mài chấm từng bài văn, soạn từng bài giảng, tìm tòi những phương pháp dạy học tốt nhất để giúp học sinh tiến bộ hơn? Có ai đã từng hình dung ra hình ảnh người cô đứng trên bục giảng say sưa giảng bài, ánh mắt trìu mến hướng về phía học sinh của mình?
Thầy cô vất vả, cực nhọc vì học trò là thế, vậy mà đôi khi chúng em lại mắc phải những sai lầm khiến thầy cô phải phiền lòng. Đôi khi chúng em không trật tự nghe giảng, đôi khi chúng em nói năng vô lễ, hành xử sai trái. Thế nhưng, tình cảm của thầy cô đối với chúng em vẫn không hề thay đổi, tình cảm ấy cứ lớn dần theo thời gian.
Những tiếng gọi thiêng liêng “cha, mẹ, thầy, cô” là những tiếng gọi chứa đựng bao tình cảm thân thương và sâu sắc trong lòng em. Cha mẹ là người đã sinh ra em, thầy cô là người đã dạy dỗ em. Mái trường như ngôi nhà thứ hai của em, thầy cô như cha mẹ thứ hai của em vậy. Em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến quý thầy cô đã không quản ngại khó khăn, vất vả để dạy dỗ, bảo ban chúng em, giúp chúng em trở thành những người con ngoan, trò giỏi. Em hứa sẽ luôn vâng lời thầy cô, chăm chỉ học tập để sau này trở thành một công dân có ích cho xã hội, cho đất nước. Em mong rằng thầy cô sẽ luôn tin tưởng ở em. Cuối cùng, em xin kính chúc quý thầy cô giáo trên toàn đất nước luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trong sự nghiệp trồng người cao cả.
“Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa.
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa”
Bài văn mẫu số 4: Kính trọng và biết ơn
Trong cuộc đời mỗi con người, nếu cha mẹ là người sinh thành và nuôi dưỡng ta thì thầy cô là người dạy dỗ ta nên người. Thầy cô cho ta tri thức, dạy ta lẽ phải, giúp ta biết cách đối nhân xử thế. Đối với học sinh, thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai của chúng em.
Tục ngữ, ca dao Việt Nam có rất nhiều câu hay về thầy cô, ví dụ:
“Kính thầy mới được làm thầy”
Hay:
“Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”
Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không thể biết chữ. Thầy cô đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn, từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú của nhân loại. Thầy cô đã giúp chúng em có chìa khóa mở cánh cửa tri thức của cuộc sống, vun đắp ước mơ và đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức.
Hình ảnh thể hiện lòng biết ơn của học sinh dành cho thầy cô
Mọi người thường nói thầy cô là người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc, thầy cô lại đưa một chuyến đò cập bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao thế hệ học trò đến bến bờ tri thức. Công ơn của thầy cô thật to lớn.
Ai cũng có một thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, hồn nhiên và đáng yêu của tuổi học trò với những mơ mộng, ngây thơ, tinh nghịch và cả những phút giây vô lễ với thầy cô. Chính thầy cô là những người đã thay đổi nhân cách của chúng em, uốn nắn, dạy bảo chúng em biết thế nào là đúng, thế nào là sai, chỉ dẫn tận tình để chúng em trở thành những người công dân tốt, vừa có đức, vừa có tài, phục vụ cho xã hội.
Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, em rất tự hào khi được học tập dưới mái trường THCS Bình Mỹ, nơi có những thầy cô giáo dạy giỏi, tâm huyết với học sinh. Thầy cô luôn buồn khi chúng em học yếu, mắc lỗi và vui mừng khi chúng em tiến bộ, học giỏi, có đạo đức tốt. Em rất yêu mến những thầy cô đã dạy dỗ chúng em, đặc biệt là cô chủ nhiệm Nhi, người đã luôn quan tâm, chia sẻ, dìu dắt lớp em trong suốt thời gian qua. Sau này, dù không còn đi học nữa, em vẫn luôn nhớ về mái trường, về thầy cô, về những kỷ niệm thân thương và về người cha, người mẹ thứ hai của em với tất cả lòng biết ơn và trân trọng.
Thầy cô, hai tiếng bình dị nhưng lại thiêng liêng vô cùng. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô, những người được mệnh danh là “kỹ sư tâm hồn”. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không phụ lòng thầy cô đã dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua.
“Thầy cô như thể mẹ cha
Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan”
(Còn tiếp các bài văn mẫu khác…)