Chia sẻ Top 12 Bài viết phân tích truyện ‘Lão Hạc’ của Nam Cao hay nhất là vấn đề trong bài viết hôm nay của Giá Buffet Sen Tây Hồ. Theo dõi nội dung để biết nhé.
Mục Lục
- 1 1. Bài phân tích truyện ‘Lão Hạc’ số 1
- 2 3. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 3
- 3 3. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 2
- 4 4. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 5
- 5 5. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ số 4
- 6 6. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 7
- 7 7. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ – Bài 6
- 8 Phân Tích Văn Bản ‘Lão Hạc’ – Bài 9
- 9 9. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 8
- 10 10. Phân Tích Văn Bản ‘Lão Hạc’ số 11
- 11 11. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ Số 10
1. Bài phân tích truyện ‘Lão Hạc’ số 1
Nam Cao, một nhà văn hiện thực xuất sắc trước cách mạng, đã để lại những tác phẩm đặc sắc về đời sống khó khăn của người nông dân. Trong truyện ngắn ‘Lão Hạc’, ông tinh tế thể hiện những phẩm chất cao quý của người nông dân nghèo. Lão Hạc, nhân vật chính, là một lão nông bất hạnh, nhưng vẫn giữ được những phẩm chất đáng trân trọng.
Câu chuyện được kể qua lời của ông giáo, người hàng xóm thân thiết với lão Hạc, tạo thêm tính chân thực và sinh động. Thông qua những mảnh đời buồn của lão, chúng ta cảm nhận được sự đoàn kết, tình cảm giữa con người và động vật, nhất là tình cảm đặc biệt giữa lão Hạc và chú chó cậu Vàng.
Cảnh lão bán cậu Vàng để có tiền nuôi sống mình và để dành cho con trai khiến người đọc cảm nhận được sự hy sinh và đau khổ. Lão không muốn tiêu pha vào những đồng tiền ít ỏi mà lão để dành cho con. Cảnh lão chia tay với cậu chó tri kỉ càng làm tăng thêm nỗi đau trong câu chuyện.
Điều đặc biệt là sự chuẩn bị cẩn thận của lão cho tương lai. Lão tìm đến ông giáo, nhờ ông giáo trông coi vườn và lo liệu ma chay nếu lão qua đời. Những suy nghĩ đơn giản nhưng chân thành và thấu hiểu của lão làm nổi bật tâm hồn lương thiện và tự trọng.
Cuộc sống khó khăn đã thúc đẩy lão Hạc tìm đến sự giải thoát trong cái chết. Câu chuyện không chỉ là hình ảnh sống động về cuộc sống nông thôn, mà còn là lời nhắc nhở về tình cảm, sự hy sinh và lòng trắc ẩn đằng sau cuộc sống bế tắc.
‘Lão Hạc’ là tác phẩm đầy tình cảm, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, khắc họa một góc đẹp của con người giữa bối cảnh khó khăn. Cuộc sống bế tắc của lão là một tấm gương cho chúng ta biết quý trọng những điều giản dị, những phẩm chất tốt đẹp nhất của con người.
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
3. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 3
Nam Cao, một tác giả với những tác phẩm gây ấn tượng sâu sắc, đặ lại nhiều cảm xúc và tâm trạng cho độc giả. Mỗi tác phẩm của ông mang đậm dấu ấn của cuộc sống, khắc họa hình ảnh sống động về những con người bình dân, những khổ cực trong xã hội. Trong số đó, truyện ngắn “Lão Hạc” là một tác phẩm cảm động, nói lên về số phận đau buồn của người nông dân trước cách mạng tháng Tám. Tác phẩm là một minh chứng cho sự quý báu của tâm hồn con người trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.
Nam Cao đặt nền tảng cho câu chuyện trong bối cảnh lịch sử khó khăn, nước mất, nhà tan, và nhân dân chìm đắm trong nghèo đói. Ông xây dựng nhân vật chính là một nông dân, tượng trưng cho số phận của người nông dân nghèo khó trong xã hội. Người kể chuyện là ông Giáo, người hàng xóm thân thiết của lão Hạc, tạo thêm sự chân thực và sinh động cho câu chuyện. Đọc giả sẽ theo dõi cuộc sống, những khó khăn và biến cố trong đời của một con người qua lời kể của ông Giáo.
Câu văn đơn giản nhưng chân thành, làm cho tâm hồn độc giả rung động trước mảnh đời cảm động. Mỗi đoạn văn khắc họa một phần của cuộc sống, nói về nghèo đói nhưng cũng toát lên vẻ nhân văn, lòng tốt và sự yêu thương chan chứa trong họ. Lão Hạc, nhân vật chính, là biểu tượng của người nông dân hiền lành, chất phác, sống chăm chỉ. Dù cuộc sống đầy thách thức, sức khỏe yếu đuối, lão vẫn giữ vững phẩm chất và lòng yêu thương cho con trai.
Lão Hạc đã phải đối mặt với sự bế tắc và túng quẫn, thậm chí nghĩ đến việc bán chó cậu Vàng để kiếm sống. Tuy nhiên, tình cảm quá mạnh mẽ giữa lão và cậu Vàng khiến lão không thể thực hiện quyết định đó. Sự đau lòng, giằng xé trong tâm hồn lão khiến sức khỏe của ông ngày càng suy giảm. Cuối cùng, để nuôi sống cậu Vàng, lão đã đưa ra quyết định khó khăn, phải lừa để bán chó. Đoạn mô tả cảnh bán chó không chỉ là một khảo cứu về tình cảm giữa người và thú cưng, mà còn là biểu tượng cho sự hy sinh và đau khổ của lão Hạc.
Cảnh chó Vàng ra đi đã làm cho tâm trạng người đọc trở nên xúc động. Lão Hạc, người nông dân chất phác, ngay cả khi đối mặt với cái chết cũng không quên giữ cho bản thân mình trong sạch. Tình yêu thương đối với con trai và sự quyết định kết liễu cuộc đời mình để không làm gánh nặng cho con, đều là những nét đẹp tâm hồn, làm đậm thêm giá trị nhân văn của tác phẩm.
Đoạn hội thoại giữa ông Giáo và vợ về việc lão Hạc bán chó cũng là một phần rất đặc sắc của tác phẩm. Sự bất lực, thất thường của ông Giáo khi nghe vợ nói về sự khó khăn và đói nghèo của gia đình lão Hạc, một lời nhắc nhở về lòng nhân ái và sự quan tâm đối với những người xung quanh. Tác giả gián tiếp truyền đạt thông điệp về sự nhạy cảm và hiểu biết đối với những hoàn cảnh khó khăn.
Cuối cùng, cái chết của lão Hạc không chỉ là một cái chết thể xác mà còn là một tình huống bi thảm, làm thức tỉnh nhận thức xã hội. Tác phẩm là một tác phẩm về sự bất công trong xã hội phong kiến, đưa người đọc suy ngẫm về sự túng quẫn và khốn khổ của người nông dân. Cái chết của lão Hạc không chỉ do bệnh tật, mà còn là hậu quả của một cuộc sống bế tắc và không lối thoát.
Truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao không chỉ là một tác phẩm văn học đầy tình cảm mà còn là gương mặt của những mảnh đời bất hạnh trong xã hội. Tác phẩm nhấn mạnh giá trị tâm hồn và lòng nhân ái, tạo nên một tác phẩm đặc sắc, khiến người đọc không thể quên.
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
3. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 2
Nam Cao (1915 – 1951), tên thật là Trần Hữu Tri, quê ở làng Đại Hoàng, huyện Lí Nhân, tinh Hà Nam. Là một nhà văn xuất sắc đặc biệt trong lĩnh vực truyện ngắn Việt Nam. Ảnh hưởng lớn từ cảnh nông thôn nước ta, tác phẩm của Nam Cao thường xuất hiện với hình ảnh nghèo đói, nhưng vẫn giữ nguyên phẩm chất tốt đẹp của con người. Một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là ‘Lão Hạc’, một câu chuyện bi thương về cuộc sống của một người nông dân chất phác, đầy tình yêu thương và sự hi sinh.
Truyện xoay quanh nhân vật chính là lão Hạc, một nông dân nghèo khổ, đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Bức tranh về nghèo đói, cảnh đời khắc nghiệt hiện lên trong từng dòng văn của Nam Cao, làm cho người đọc cảm nhận được sự chân thành, xót xa và tôn trọng đối với những người sống trong cảnh nghèo đói. Lão Hạc không chỉ là biểu tượng của sự kiên trì và đức hi sinh, mà còn là hình ảnh sống động về tình yêu thương, lòng nhân ái giữa những khó khăn và bất công.
Tác phẩm ‘Lão Hạc’ của Nam Cao không chỉ là một câu chuyện truyền cảm hứng, mà còn là bức tranh chân thực về cuộc sống nông thôn Việt Nam trước Cách mạng. Nam Cao đã tài tình kể lại câu chuyện của lão Hạc, đưa người đọc đến gần hơn với thế giới của những người nông dân chất phác, giản dị nhưng tràn đầy nhân văn và tình người.
Truyện cũng đặt ra những câu hỏi đau đầu về bản chất con người, về giá trị của tình yêu thương và đức hi sinh. Lão Hạc là một biểu tượng của lòng trung hiếu, sự kiên nhẫn và lòng nhân ái trong xã hội đầy gian khổ và khó khăn. Tác phẩm là một mảnh ghép quý giá trong bức tranh văn hóa Việt Nam, là nguồn cảm hứng không ngừng cho độc giả suy ngẫm về ý nghĩa đậm sâu của cuộc sống và con người.
Hình minh họa (Nguồn trên mạng)
Hình minh họa (Nguồn trên mạng)
4. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 5
Hình minh họa (Nguồn từ internet)
Hình minh họa (Nguồn từ internet)
5. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ số 4
Phê phán về phong cách viết của Nam Cao trong những câu chuyện ngắn, giáo sư Hà Minh Đức viết: ‘Trong việc mô tả những nhân vật này, bút phép của Nam Cao không lạnh lùng và khách quan, mà là sự gắn bó và chân thành; không châm biếm hay mỉa mai, mà đầy xúc động. Tác giả tự nhìn nhận mình như một phần của cuộc sống’.
Nhận định về lối viết của Nam Cao trong những truyện ngắn về những người nông dân đau khổ, giáo sư Hà Minh Đức viết: ‘Khi viết về những nhân vật này, bút của Nam Cao không chỉ lạnh lùng mà còn tha thiết và gắn bó; không chỉ châm biếm, mỉa mai mà còn chân thành và xúc động. Tác phẩm của ông về truyện Lão Hạc là một minh chứng điển hình cho phong cách viết như vậy, về những người nông dân đau khổ và lầm than’.
Viết về nhân vật lão Hạc – người chính trong truyện, một người nông dân cực kỳ nghèo khổ và đau thương – bút phép của Nam Cao đã thể hiện sự gắn bó đặc biệt. Trước khi hiểu rõ tâm tư của lão Hạc, giọng văn của tác giả thường chỉ là việc viết về một loại nhân vật như Chí Phèo, Thị Nở, Lang Rận: ‘Tôi nghe câu ấy đã nhàm chán… Lão nói để đó mà thôi… Không có lý do gì mà lão phải quan tâm đến một con chó’. Đôi khi, ông còn tỏ ra kiêu ngạo và coi thường người nghèo: ‘Lão trân trọng con chó vàng của mình hơn so với việc tôi trân trọng năm quyển sách của mình’. Một sự lạnh lùng khách quan: Tôi ‘nhìn chằm chằm’ lão, sau đó lại hoài niệm về một thời kỳ ‘say mê’, tươi đẹp, nhiệt huyết của mình.
Chúng ta bắt đầu cảm nhận được một hình ảnh đơn giản của làng quê dưới bàn tay văn của ông giáo Thứ trong truyện Sống mòn: con người lạnh lùng, xử sự với nhau như bới móc… Nhưng tác giả không dừng lại ở đó, ông mô tả sự tiến triển chậm rãi của tình cảm giữa ông giáo và lão Hạc theo những lời kể của ông lão, làm cho người đọc cảm nhận sự xúc động và sâu sắc trong tâm hồn tác giả: Con trai lão Hạc không may mắn trong tình yêu, rời bỏ nghề làm phu béo để lại cho cha một số tiền ‘ăn quà’, một con chó và một miếng đất nho nhỏ, kỷ niệm, để lão có thể ngóng trông, chăm sóc mà không biết đến khi nào con trở về! Vợ mất, con đi xa, lão ở lại một mình giữa tuổi già và sự dần dần gần kề của cái chết. Ngòi bút của nhà văn trở nên buồn bã, xúc động: ‘Già rồi, ngày càng giống đêm, chỉ có một mình thôi và có lẽ cũng chẳng còn bao lâu nữa là cái chết sẽ đến’. Vì vậy, ‘những lúc buồn, có một chú chó làm bạn cũng giảm đi một chút nỗi đau’, nhưng làm đề cập đến ‘lão vẫn rơi nước mắt’. Tại đây, ông giáo tỏ ra bất ngờ: ‘Bây giờ, tôi không còn cảm giác buồn bã về những tác phẩm của mình như trước nữa’.
Trước những mối đe dọa đang rình rập, những mất mát liên tục, ông giáo phải an ủi lão Hạc, tạo ra những lời nói đau đớn và tràn đầy sự thương cảm: ‘Lão Hạc ơi! Ta có thể giữ lại một chút gì cho mình đâu?’. Điều này cho thấy tác giả không phải là lạnh lùng, ông hiểu biết và chia sẻ nỗi cực khổ với họ, vì ‘một chút ấm áp, một chút tình thương cũng đủ để họ vượt qua’ (Thạch Lam). Tuy nhiên, Nam Cao điều đặc biệt hơn, ông tỏ ra tức giận với cuộc sống độc ác đã cướp đi những người tốt bụng như lão Hạc, và vì vậy, ông bày tỏ sự xót xa cho những con người đang trải qua cảnh đau đớn và cái chết quằn quại.
Hình minh họa (Nguồn từ internet)
Hình minh họa (Nguồn từ internet)
6. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 7
Trong truyện ngắn ‘Lão Hạc,’ nhân vật Lão Hạc là một trong những tượng đài của Nam Cao. Lão Hạc, nông dân nghèo, sống trong cô đơn và khó khăn, nhưng không mất đi phẩm chất nhân văn, một tâm hồn cao thượng. Lão sống cô đơn, vất vả, chỉ có đứa con trai duy nhất để nương tựa. Nhưng khi con trai phẫn chí rời đi, lão đành thui thủi làm thuê, kiếm ăn lân hồi và dành dụm cho con.
Nhưng một trận ốm khiến lão trở nên yếu đuối. Sức yếu dần khiến lão không thể làm những công việc nặng. Lão không có việc, và những cơn bão lại làm hại mảnh vườn của lão. Gạo cứ kém đi. ‘Một lão với một con chó, mỗi ngày ba hào gạo mà gia sự còn đói deọ đói dắt. Cuối cùng, lão phải ăn khoai. Khoai cũng hết. Từ đây, lão chỉ ăn những gì mà mình có thể tạo ra. Thương mảnh vườn và con chó, lão không muốn bán mất, vì đó là tài sản của con trai.
Lão sống vì con, không chịu đụng đến tài sản của con. Dù đói khổ, nhưng lão không bao giờ ăn vào tiền của con, không bao giờ bán mảnh vườn của con. Mỗi đồng lão nhặt nhạnh được, lão gửi ông giáo giữ, rồi chủ động tìm đến cái chết để không bao giờ phải chạm vào tài sản của con. Lão Hạc chết đi nhưng tâm hồn cao quý của ông sáng tỏ, chiếu sáng như một bức tranh tốt đẹp trong lòng mỗi người.
Chân thật, chất phác, đôn hậu, tràn đầy tình thương và trách nhiệm, lão Hạc là một người cha, một con người cao quý. Cốt cách này của lão Hạc để lại những bài học sâu sắc về phẩm giá con người. Cuộc đời có nhiều khổ người, nhưng giữ được phẩm giá của mình trong mọi hoàn cảnh là điều quan trọng nhất.
Đã hơn 60 năm kể từ khi truyện ‘Lão Hạc’ ra đời, nhưng những phẩm chất cao quý của lão Hạc vẫn sống mãi, là nguồn động viên và bài học cho chúng ta trong cuộc sống hôm nay.
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
7. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ – Bài 6
Nam Cao nổi tiếng là một trong những tác giả hiện thực tài năng trong văn học tiền cách mạng. Tác phẩm nổi tiếng của ông thường khắc họa đời sống của người trí thức và người nông dân, và trong số đó, việc viết về người nông dân là mảng thành công nhất của ông. Trong số những tác phẩm nổi bật, truyện ngắn Lão Hạc là một ví dụ điển hình.
Về nhân vật chính là lão Hạc, ông ta có số phận đầy bi thảm, nhưng đằng sau đó là những phẩm chất cao quý, là biểu tượng của tâm hồn cao thượng trong người nông dân. Số phận của lão Hạc phản ánh số phận chung của biết bao người nông dân trước cách mạng. Vợ ông ta qua đời sớm, để lại ông nuôi con một mình. Đứa con trưởng thành, nhưng vì không cưới được người yêu, phẫn chí rời nhà. Lão sống một mình với chú Vàng, một kỉ vật quý giá mà con trai đã để lại. Nhưng cuộc sống của lão ngày càng khó khăn hơn, ông bị bệnh, chi phí điều trị ảnh hưởng lớn đến tài sản để dành cho con, khiến ông phải bán chú Vàng. Hành động này khiến lão đau đớn và hối hận. Cảnh lão cười như mếu, đôi mắt ướt nước, khuôn mặt co rúm, đầu nghiêng về một bên, miệng mếu như con nít, tất cả thể hiện sự day dứt và quẫn trí của lão.
Tuy nghèo khổ, nhưng lão luôn tràn đầy tình yêu thương. Tình cảm này được thể hiện rõ ngay cả đối với một con vật: ông gọi chú chó là Vàng, chăm sóc nó như chăm sóc một đứa trẻ. Chú Vàng giúp lão giảm bớt nỗi cô đơn và nhớ con. Tình cảm sâu sắc của ông với chú chó có nguồn gốc từ tình yêu thương con, vì chú chó là kỉ vật đặc biệt mà con đã để lại trước khi rời đi.
Tình cảm cha con của lão Hạc cũng rất sâu sắc và thiêng liêng. Do hoàn cảnh khó khăn, lão không thể cưới vợ cho con trai, điều này làm lão đau đớn. Vì vậy, ông ta dành hết tiền để nuôi nấng con trai, chấp nhận khổ cực và bị người ta chửi mắng, chỉ để bảo vệ tài sản cho con. Khi bị bệnh nặng, lão chỉ ăn khoai, sau đó là củ chuối, sung luộc, rau má, củ ráy, nghĩa là lão ăn bất cứ thứ gì có được, chỉ để tiết kiệm tiền cho con trai. Cuối cùng, lão quyết định chọn cái chết để bảo toàn tài sản cho con trai mình. Cái chết đau đớn của lão Hạc là biểu tượng cho sức sống không ngừng của nhân cách trong ông.
Mặc dù nghèo khổ, lão luôn giữ cho mình lòng tự trọng. Ông không chấp nhận sự giúp đỡ từ bất kỳ ai, thậm chí là khi ông giáo đề xuất giúp đỡ, lão từ chối một cách kiêu căng, vì ông hiểu rằng hoàn cảnh của gia đình ông giáo cũng không khác gì gia đình mình. Lòng tự trọng này còn được thể hiện trong cách lão quyết định đến cái chết. Trước khi qua đời, ông để lại tiền để mọi người giúp đỡ cử hành tang lễ, không muốn làm phiền hàng xóm. Ông chết bằng cách ăn bả chó, cái chết đau đớn như một hình phạt với chú Vàng. Cái chết của lão là một khẳng định cho sức sống vĩnh cửu của tâm hồn trong ông.
Ngoài nhân vật lão Hạc, có sự xuất hiện nổi bật của ông giáo, người bạn thân thiết của lão. Ông giáo thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với hoàn cảnh đáng thương của lão Hạc: an ủi, động viên khi lão bán chó, chia sẻ nỗi buồn với lão Hạc, luôn cố gắng làm cho lão vui vẻ và lạc quan. Ông còn là người duy nhất nhìn thấu được vẻ đẹp tâm hồn của lão Hạc: ‘Cuộc sống không nhất thiết phải buồn, hoặc có thể nói nó buồn theo một nghĩa khác’. Nghĩa khác ở đây chính là con người có thể đẹp đẽ, nhưng đôi khi phải chịu cảnh chết đau đớn, và cái chết ấy lại làm bừng sáng tâm hồn cao quý của lão.
Nghệ thuật kể chuyện xuất sắc được thể hiện trong câu chuyện, được kể qua góc nhìn của nhân vật tôi (ông giáo), người luôn đồng hành với lão Hạc. Điều này tạo ra sự chân thực và gần gũi, cũng như làm cho cấu trúc câu chuyện trở nên tự nhiên và linh hoạt, tạo điều kiện cho sự kết hợp giữa mô tả, kể và bình luận một cách tự nhiên và sinh động. Ngôn ngữ sử dụng đa dạng và thay đổi linh hoạt. Nghệ thuật xây dựng tình huống bất ngờ và hợp lý, những bước ngoặt trong câu chuyện giúp làm rõ tính cách và phẩm chất của các nhân vật. Nghệ thuật xây dựng nhân vật cũng là một điểm nổi bật của tác phẩm, với mô tả về diện mạo, ngôn ngữ đối thoại, biến động tâm trạng và nhận xét của các nhân vật khác nhau, tạo ra những hình ảnh sinh động và chân thực.
Với nghệ thuật kể chuyện xuất sắc, ngôn ngữ giản dị và lôi cuốn, Nam Cao đã thành công trong việc khắc họa cuộc sống khốn khổ của người nông dân trước cách mạng, những người bị đẩy vào bước đường cùng phải tìm đến cái chết. Tuy nhiên, qua đó, ông cũng vẽ nên bức tranh tinh thần tươi sáng: tình yêu thương và đức tính cao quý.
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
Hình minh họa (Nguồn: Internet)
Phân Tích Văn Bản ‘Lão Hạc’ – Bài 9
Nam Cao, một tâm hồn nông dân Việt Nam kiệt xuất, đặc biệt là trong thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám 1945. Trước bức tranh đói nghèo, ông vẫn hiểu rõ vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn họ. Trong truyện ngắn ‘Lão Hạc’, nhà văn tài năng đã khắc họa một nhân vật sâu sắc. Lão Hạc, mặc dù đối mặt với số phận khó khăn, nhưng vẫn giữ được tình yêu thương và lòng tự trọng cao cả. Nhà văn đã truyền đạt tư tưởng nhân đạo tiến bộ và sâu sắc qua nhân vật này.
Lão Hạc, như nhiều người nông dân Việt Nam khác, phải đối mặt với đói nghèo trước Cách mạng. Nhưng lão còn phải đối mặt với những biến cố bất hạnh. Vợ lão qua đời sớm, con trai lão vì nghèo mà không có được tình yêu, buộc phải rời quê đi. Lão chỉ còn lại con chó Vàng là bạn đồng hành. Lão phải đối mặt với nhiều đau khổ: đói nghèo, cô đơn, tuổi già với nỗi đau và bệnh tật. Cuộc sống khó khăn dẫn lão đến bước đường cùng. Lão phải bán con chó Vàng, người bạn thân nhất của mình, trong nỗi đau tột cùng: ‘Mặt co rúm lại, nước mắt chảy ra, cái đầu ngoẹo về một bên, lão hu hu khóc’…
‘Luôn mấy hôm lão chỉ ăn khoai’, ‘khoai cũng hết, lão chế biến mọi thứ có thể ăn. Hôm nào lão ăn củ chuối, hôm sau ăn sung luộc, rồi ăn rau má, với thỉnh thoảng một vài củ ráy hay ốc. Rồi đến khi không còn gì để ăn, để sống. Rồi cái chết tới. Không còn đường sống, lão Hạc chỉ còn cách chết. Một cái chết đau đớn, thậm chí chết ‘nhờ’ ăn bả chó tự tử! Cái chết dữ dội: lão sùi bọt mép, co giật dưới áp lực của hai người đàn ông mạnh mẽ… Cái chết khiến đọc giả liên tưởng đến cái chết của con chó Vàng, nhận ra rằng cái chết của lão không khác gì cái chết của một con chó. Trong đói nghèo, khổ đau, lão vẫn giữ vững nhân phẩm. Binh Tư và ông giáo nghi ngờ lão, nhưng lão vẫn giữ vững lòng tự trọng và tình yêu thương của mình.
Lão yêu thương con mình rất nhiều. Văn học Việt Nam đã có những tác phẩm ca ngợi tình phụ tử như ‘Cha con nghĩa nặng’ của Hồ Biểu Chánh, ‘Chiếc lược ngà’ của Nguyễn Quang Sáng,… và cũng cần kể đến ‘Lão Hạc’ của Nam Cao. Vì yêu thương con, lão chấp nhận cô đơn và tuổi già để con đi theo đuổi ước mơ. Sau khi con đi, lão dồn hết yêu thương cho con chó Vàng. Lão không chỉ coi Vàng là một chú chó khôn, đẹp mà còn là kỉ vật duy nhất con trai để lại. Nhìn Vàng, lão như được gặp lại con mình.
Điều quan trọng là lão chấp nhận cả đói, cả cái chết mà không bán mảnh đất của con. Lão có thể bán mảnh đất để có đủ để sống qua thời kỳ khó khăn. Nhưng lão lo rằng con trai sẽ không có đất để ổn định cuộc sống. Vì vậy, lão chấp nhận cái chết và nhờ ông giáo giữ đất cho con. Tình yêu thương của lão làm người đọc xúc động. Lão chấp nhận cái chết thay vì ăn của con mình!
Lòng tự trọng của lão Hạc tỏa sáng nhất khi thân xác lão đau đớn. Lão chọn cái chết để tâm hồn được trong sạch, trọn vẹn tình nghĩa với mọi người, kể cả con chó Vàng. Đặc biệt, lão đã tính toán để ngay cả sau khi chết, không làm phiền đến người khác: lão gửi ông giáo một số tiền và nhờ ông giáo lo liệu ma chay để không làm phiền hàng xóm. Lão Hạc, một nhân vật tượng trưng cho tinh thần nhân đạo, tư tưởng sâu sắc của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Nam Cao đã khéo léo vẽ nên hình ảnh này, truyền đạt thông điệp về lòng tự trọng của người nông dân giữa những khó khăn.
Qua nhân vật lão Hạc, nhà văn thể hiện tinh thần nhân đạo tiến bộ sâu sắc. Nam Cao đồng cảm với đau đớn, đói nghèo của người nông dân Việt Nam trong thời kỳ khó khăn. Cuộc sống đưa họ đến bước đường cùng, nhưng nhà văn đã tôn trọng vẻ đẹp tâm hồn và lòng tự trọng của họ. Trong nghèo đói, lòng tự trọng là điều quý giá. Lão Hạc, giữa đói khổ, vẫn giữ nguyên nhân phẩm của mình. Bạn đọc không chỉ cảm nhận tình yêu thương, mà còn thấy sự tự trọng quý báu của lão Hạc.
Và nhờ vẻ đẹp tâm hồn ấy, Nam Cao chia sẻ niềm tin: ‘Cuộc đời không hẳn là đau buồn’. Chúng ta có những con người như lão Hạc, cao quý và tốt đẹp. Bằng cách này, nhà văn làm cho người đọc tin tưởng vào giá trị tốt đẹp của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Điều đó là đáng trọng, khi mà người nông dân thường bị coi thường, thậm chí bị một số nhà văn coi như ‘lợn không tư tưởng’. Tư tưởng của Nam Cao đáng khen ngợi, tôn vinh tình thương và lòng tự trọng sâu sắc.
Nhân vật lão Hạc là minh chứng cho sự cao quý và tinh tế trong tâm hồn của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng. Nam Cao đã thể hiện không chỉ lòng nhân đạo, mà còn sự tự trọng đáng quý của họ giữa những khó khăn.
Hình minh họa (Nguồn: internet)
Hình minh họa (Nguồn: internet)
9. Phân tích tác phẩm ‘Lão Hạc’ số 8
Bạn hãy viết về đề tài nông dân trước cách mạng, ‘Lão Hạc’ là một tác phẩm ngắn độc đáo của nhà văn Nam Cao. Truyện chứa đựng tình cảm sâu sắc, làm xúc động nhiều tâm hồn khi tác giả kể về cuộc đời cô đơn và bi kịch của một lão nông nghèo. Nhân vật lão Hạc để lại ấn tượng mạnh mẽ về số phận của con người, đặc biệt là người nông dân Việt Nam trong xã hội xưa.
Lão Hạc, người nghèo, bất hạnh, chỉ có ba sào đất, một túp lều, một chú chó vàng… đó là toàn bộ của lão. Vợ đã mất, con trai đi làm phu đồn điền cao su và lâu ngày không trở về. Lão sống cô đơn, đói khổ, chấp nhận mọi công việc để kiếm sống. Sau một thời gian ốm đau, lão thất nghiệp và cảnh gà trống nuôi con trở nên khó khăn hơn. Giá gạo tăng, làng mất nghề sợi, mọi người phải đi làm thuê xa. Lão Hạc và chú chó Vàng vẫn ăn hết ba hào gạo mỗi ngày mà vẫn đói khổ. Bao nhiêu tiền lão tiết kiệm được bán hoa lợi đã chi tiêu hết trong thời gian ốm đau.
”Nhưng cuộc sống không chỉ một lần khó khăn (…). Lão Hạc ơi! Người có quyền giữ lại điều gì cho chính mình chứ?’. Ông giáo, một nhân vật khác trong truyện, đã nghĩ như vậy khi lão Hạc nói về việc bán chú chó Vàng. Lão Hạc, dù yêu quý chú chó, nhưng với tình hình khó khăn, ông buộc phải bán nó cho một số người. Sau khi bán xong, lão Hạc cảm thấy tột cùng đau khổ và tự trách mình đã ‘lừa dối một con chó’. Quằn quại, túng bấn, lão Hạc chỉ còn có chú chó và bản thân. Lão đã ăn bả chó để tự tử, và cái chết của ông trở nên thảm kịch và đau đớn.
Số phận của lão Hạc là bi kịch, đầy đau khổ và bất hạnh. Tuy nhiên, tác giả Nam Cao đã vẽ nên một hình ảnh lão Hạc là người hiền lành, nhân hậu và tự trọng. Dù trong cảnh khó khăn, lão vẫn giữ lại ba sào đất cho con trai và không bán nó. Lão yêu thương chú chó Vàng như con, chia sẻ mọi thứ với nó. Chú chó trở thành nguồn vui và niềm an ủi cho lão Hạc trong những thời điểm khó khăn. Tình cảm này khiến cái chết của chó trở nên đặc biệt thảm kịch đối với lão, đẩy ông vào tận cùng của đau đớn và cô đơn.
Lão Hạc là biểu tượng của người nông dân Việt Nam trong xã hội xưa, với lòng tự trọng, tình cảm nhân đạo và tình thương đặc biệt dành cho đồng loại và động vật. Tác phẩm của Nam Cao là một tấm gương cho sự hi sinh và lòng nhân ái, vẽ lên hình ảnh đậm chất nhân văn và xã hội.
Hình minh họa (Nguồn trực tuyến)
Hình minh họa (Nguồn trực tuyến)
10. Phân Tích Văn Bản ‘Lão Hạc’ số 11
Như Nguyễn Công Hoan và Ngô Tất Tố, Nam Cao là một trong những tác giả đại diện của văn học hiện thực phê phán, luôn chú trọng đến cuộc sống của người nông dân, phản ánh thực tế đời sống của họ trước Cách mạng. Trong số những tác phẩm của Nam Cao, truyện ngắn Lão Hạc nổi bật như một điểm đỉnh trong sự nghiệp sáng tác của ông.
Nam Cao luôn đau đáu với số phận của người nông dân hiền lành trong xã hội phong kiến. Nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên là biểu tượng của một lão nông Việt Nam đáng thương và đáng kính. Số phận của Lão Hạc thực sự là một câu chuyện bi đát với nghèo đói và túng thiếu. Sau cái chết của vợ, lão nỗ lực nuôi con trai một mình trong cảnh khó khăn. Khi con trai đến tuổi cưới vợ, lão muốn cưới cho con nhưng lại gặp khó khăn vì nghèo đói. Con trai cuối cùng rời bỏ nhà để làm phu đồn điền ở Nam Kỳ. Từ lúc này, chỉ có con chó Vàng làm niềm vui duy nhất trong cuộc sống của lão. Lão chăm sóc cậu Vàng như chính con người, thể hiện lòng nhân hậu của mình.
Lão thậm chí còn nhân hậu với con chó của mình. Số phận của Lão Hạc quá khốn khổ. Cuộc sống túng thiếu và nghèo đói luôn là bó shadow bám theo ông. Mặc dù có mảnh vườn ba sào để lại, nhưng lão quyết định không bán vì tình cảm với con. Lão tự nhủ rằng mảnh đất là của con trai và con sẽ được hưởng lợi từ nó. Mặc dù có những khó khăn về tài chính, Lão Hạc không bán mảnh vườn để giữ cho con trai về cưới vợ. Mọi hoa lợi từ vườn được bán để tiết kiệm cho ngày con trai trở về. Tuy nhiên, sau một cơn ốm dài, mọi tài sản mà lão tích góp được đều biến mất.
Do không có tiền để sống và lo sợ tiêu tiền của con trai, lão quyết định tìm đến cái chết. Lão hy sinh bản thân để bảo vệ tương lai cho con trai. Hành động này làm ta cảm động vô cùng về tình yêu thương và lòng hi sinh cao cả của một người cha đối với con cái! Số phận của lão quá bi đát. Nghèo đến mức phải bán đi chú chó Vàng mà lão yêu thương, gắn bó. Khi kể lại việc bán chó cho ông giáo, lão đau đớn và xót xa: khuôn mặt lão co lại, những nếp nhăn gấp lại, làm cho nước mắt chảy ra, đầu nghiêng về một bên và miệng móm mém của lão khóc… lão khóc vì thương chó và vì cảm giác lừa dối khi bán cậu Vàng. Số phận của lão rất bi đát, nhưng lão không bao giờ đánh mất phẩm giá cá nhân. Ngay cả trước khi đi đến cái chết, lão vẫn suy nghĩ về hạnh phúc của con trai. Lão viết văn bản để nhường lại mảnh vườn cho ông giáo, không muốn làm phiền ai. Tuy lão nghèo đói, bị xã hội bỏ rơi, nhưng lão vẫn giữ được lòng hi sinh, lòng yêu thương và tính cách lương thiện.
Hình ảnh cuối cùng của Lão Hạc khi chết thật đau lòng. Lão sử dụng miếng bả chó để tự kết thúc cuộc sống của mình. Lão vật vã trên giường, đầu tóc rối bời, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra… Cái chết đau đớn của lão đã làm rõ thêm những phẩm chất lương thiện của người nông dân hướng thiện. Mặc dù sống trong một xã hội đen tối, tâm hồn của lão vẫn sáng lạng, và tính cách của ông luôn toả sáng qua những tình huống khó khăn.
Với cách mô tả tâm lý nhân vật và kết hợp với sự chia sẻ cá nhân, Nam Cao đã truyền đạt cho chúng ta niềm đồng cảm không ngừng đối với những người nông dân nghèo khổ. Bằng bút pháp của mình, ông đã làm nổi bật giọng nói cảnh báo về một xã hội không công bằng, một xã hội ít quan tâm đến người nghèo, và đánh đồng lên số phận của con người hiền lành.
Hình minh họa (Nguồn trực tuyến)
Hình minh họa (Nguồn trực tuyến)
11. Phân Tích Tác Phẩm ‘Lão Hạc’ Số 10
Nam Cao, một tài năng văn học xuất sắc trong giai đoạn 1930 – 1945, đã mô tả chân thực về nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Truyện ngắn Lão Hạc của ông là biểu tượng cho cái nhìn nhân văn sâu sắc. Nhân vật chính, lão nông Hạc, sống trong đau khổ của nghèo đói nhưng vẫn giữ nguyên phẩm chất tốt đẹp, lòng thương con và lòng tự trọng.
Sau khi vợ mất, lão Hạc dành tình yêu thương cho đứa con trai duy nhất. Dù con trai phải chia tay tình yêu vì nghèo đói, lão hiểu và chấp nhận. Lòng thương con khiến lão đau đớn, nhất là khi con rời nhà đi làm phu đồn ở Nam Kỳ. Con chó Vàng trở thành niềm vui duy nhất trong cuộc sống của lão. Lão thương con chó đến mức từ chối bán nó.
Nhưng vì nhớ con, lão Hạc không muốn bán cậu Vàng. Thế nhưng, vì thương con, lão buộc phải chấp nhận việc chia tay. Lão tính toán mọi chi phí để nuôi chó và quyết định bán nó để giữ vốn cho con trai. Hành động này gây đau đớn và xót xa cho lão, nhưng là sự hy sinh cho tương lai của con.
Sự hy sinh cao quý nhất của lão là cái chết. Lão tính toán kỹ lưỡng, không muốn tạo khó khăn cho người khác. Lão nhất quyết chọn cái chết để giữ cho con trai có một tương lai tốt hơn. Sự chọn lựa tự nguyện và kiên quyết của lão khiến người đọc không thể không xót xa và tôn trọng. Một người cha thực sự yêu thương con đến cùng!
Lão Hạc, mặc dù túng quẫn, vẫn sống đôn hậu và chất phác. Lão kiên quyết giữ gìn phẩm chất trong sạch, từ chối sự giúp đỡ để tránh làm phiền đến người khác. Trước cái chết, lão chuẩn bị mọi thứ cẩn thận, từ việc nhờ người viết văn tự để giữ hộ mảnh đất cho con trai đến việc gửi tiền để trang trải chi phí tang lễ.